Người đàn bà nhớ người yêu
nên khóc
trong chiều
Nghe đâu đây
giọng hát Yves Montant
lưu luyến
Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,*
Les souvenirs et les regrets aussi
Cuộc đời thiếu phụ
như những chiếc lá mùa thu
rơi rụng
úa tàn
Người đàn bà nhìn mưa
buồn như giọt nước
đâu rồi những đêm xưa
Người đàn bà
nhớ tiếc ngày vui
qua mau
cũng đành như chiếc lá khô
lìa cành
cũng đành như chiếc bóng
bên mình
nay thành tro than
Nous vivions, tous les deux ensemble,*
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Et la vie sépare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit.
Et la mer efface sur le sable,
Les pas des amants désunis...
[Hai chúng ta đã từng bên nhau
Cả hai ta từng yêu nhau mặn nồng
Cùng bên nhau và vẽ hoa giấc mộng
Nhưng cuối cùng rồi cũng chia tay
Đành xa nhau trong nỗi dịu dàng
Và biển xoá những dấu chân trên cát
Để những người tình mất dấu tìm nhau.]
Người đàn bà đã chết
nhẹ nhàng
thành nấm mộ hoang
có chiếc lá xanh khóc người
* Les feuilles mortes- Jacques Prevert
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét