Chủ Nhật, 9 tháng 3, 2014

thấy ghét người dễ sợ

viết làm chi mấy câu nghe não nuột
hình như ai rất tỉnh táo khi đùa
lầm lẫn nặng nên mắt sầu cỏ ướt
có gì đâu trăn trở mấy mùa xưa

đi đâu mất để trường buồn lớp nhớ
và một người thao thức tóc thôi bay
ngày con gái long đong hồn cỏ úa
bóng người đi xa tít cuối trời mây

chuyện cũ quá nên dần thành kỷ niệm
chút mây mù trên sương khói trong veo
bao thương tiếc rớt dần bờ lau lách
lâu quá rồi quên thủa có người theo

đôi phút rãnh thấy ghét người dễ sợ
ở trên cao ban phát mấy vần thơ
trổ tài hoa dụ dỗ mấy em khờ
rồi trốn biệt sợ gánh tình mang nợ

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét