Biển trẻ lại như tình non chưa chín
Nhớ làm chi những vớ vẫn tình cờ
Tiếc làm chi mấy lỉnh kỉnh vu vơ
Chuyện của mình rao bán mấy mùa trăng
Tim óc đó khẳng khiu thời thiếu nữ
Lớn theo tình rồi cũng chợt phôi pha
Tình lâu năm bỗng nguyên hình ảo ngữ
Buổi nguyệt về lây lất trận phong ba
Cứ rối rắm so đo tình được mất
Cọng trừ nhân chia mấy bận cho vừa
Khi ta chết hồn treo bên bức vách
Lệ hai hàng em thấm thía nghĩa yêu
Ai tà tà đêm đêm làm giun dán
Ai nỉ non như dế khóc giữa đêm khuya
Còn ngụy trang thiêu thân cánh mỏng phật phờ
Ban ngày tới cuối đầu làm ẩn sĩ
Ôi tệ quá vì cả đời diễn kịch
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét