Thứ Ba, 29 tháng 4, 2014

Câu chuyện màu hồng

Có câu chuyện màu hồng

khi hai đứa trẻ ra đời

ở hai nơi không biết nhau

màu hồng tinh khôi

khi tuổi thơ chưa vướng niềm đau


Vẫn một màu hồng

khi cả hai chưa hẹn hò nhau


rồi thì trời xui đất khiến họ gặp gỡ

vẫn màu hồng rạng rỡ

những bông hồng của yêu thương

mà ai cũng có hơn một lần trong đời

màu hồng rạng ngời

cũng là lẽ thường.

trong vấn nạn yêu đương


rồi thì cũng như những bông hồng

sau những lần giận hờn

họ chia tay

mất hết thiên đường


Khi hai người mất nhau

khởi hành bằng những hờn giận phi lý

hờn giận trở thành cơn đau

và như em biết

là màu hồng đã chết

cũng là đoạn kết một chuyện tình


tự tay em giết chết màu hồng

tự tay tôi bóp nát màu hồng

cả hai ta đều là đao phủ

mà sử sách tình yêu đã quên tên khi luận tội

còn hai trái tim dật dờ hấp hối

với dĩ vãng là màu hồng tinh khôi


em, em có biết tôi thương tiếc màu hồng cỡ nào không?

Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014

Vung Tay



vất đi mấy miếng rối bời
vất đi mấy miếng trời ơi tội tình
vất hết đi để một mình
nhìn trăng mộng miếng linh tinh với người
vất đi mấy miếng ngậm ngùi
đêm thâu giữ chặt niềm vui vội vàng
vất đi mấy miếng ngổn ngang
con tim chín tới rộn ràng mới keng
vất đi tuốt luốt bon chen
miếng xuân roi rói dâng em ngọt bùi

Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014

Họa sĩ

Vẽ chi
cho tiếc ngày xưa
Trăm năm một cuộc nắng mưa
xót tình
Vẽ làm sao
hết chuyện mình
Màu xanh dĩ vãng
cũng đành phôi pha

Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014

Sầu Tình



gai sầu sắp lớp tim ta
bởi em nhón gót bước ra bước vào
bỏ quên quai guốc hồ đào
nghiến lui nghiến tới máu trào lệ rơi

hương tình tan biến mất rồi
mặn nồng theo gió cuối trời riêng em
từ yêu vốn rất cũ mèm
mà sao khi thiếu lại thèm kinh niên

say người mấy thuở cuồng điên
một hai ngơ ngẩn không yên đứng ngồi
cầm tờ thiệp cưới nghẹn lời
coi như chấm hết ngậm ngùi mênh mông?

trời cao thấy tội mủi lòng
mưa ráng níu áo người dưng theo chồng
nhưng mà sáo vẫn sang sông
em run hạnh phúc ta đong nỗi buồn

Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014

Hun Đứng

1- Thơ Phan Ni Tấn

Mùng 1 Tết trịnh trọng mình khiêng thêm một tuổi
Bạc trên đầu theo gió phất phơ bay
Cái tuổi ngon lành như mấy sợi trời mây
Mình nuốt hết niềm vui vào trong bụng

Mùng 1 Tết lụm khụm cõng hồn đời nao núng
Nghe trái tình vẫn trào bọt thân tâm
Ngắm mấy em đào em mận du xuân
Mình phành ngực mình sung thiên bất tử

Theo hưng phấn cỡi hồn phi về quá khứ
Nếm cái môi non còn cất thuở ban sơ
Con bé ăn nước mắm đi hẹn với anh khờ
Đôi môi con nít ôn mệ ơi nó mặn

Con nít chừ chắc cũng đang già lắm
Theo chồng con trôi giạt biết phương nào
Kiểu hun đứng suốt đời hai đứa khát khao
Cái môi mình dính vào cái đôi môi mọng

Mùng 1 Tết nắng xòe tia lửa rộng
Mình điểm tâm bằng mớ kỷ niệm xưa
Gấp thời gian từng nếp hỏi già chưa
Chắc còn trẻ nên mình còn ốt dột

2- Họa của Hạt Dưa

Qua Tết rồi nên cũng hết kiêng khem
tha hồ ngó mấy em đỏng đa đỏng đảnh
hồn thả rộng để tình đơm bông chỏng chảnh
thấy rộn ràng trở lại buổi mới yêu em

Hết Tết còn xuân nên còn phơi phới
và tim yêu luôn réo gọi lia phanh
nhìn em nào cũng cứ muốn xưng anh
tóc đã bạc nhưng tình xanh mướt rượt

và cứ thế ta la đà dĩ vãng
anh cao kều hun con nhỏ thấp le te
nhỏ nhón lên mình cúi xuống canh me
vì hun đứng nên cái hun đầu tiên trật chổ

mới đó mà mấy chục năm chăm bẳm
em ngày xưa có nhớ cái hun xưa
hun khát khao chắc lưỡi cũng chưa bưa
hun trúng mũi có mùi tanh nhờn nhợn

mấy chục Tết qua em anh già chát
nhớ chuyện xưa bỗng trẻ lại bất ngờ
cái hun đứng lui cui khật khờ trật chổ
cũng ấm lòng trong hơi lạnh xuân sang