Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

Lá Rụng

Người đàn bà nhớ người yêu

nên khóc

trong chiều


Nghe đâu đây

giọng hát Yves Montant

lưu luyến

Les feuilles mortes se ramassent à la pelle,*

Les souvenirs et les regrets aussi



Cuộc đời thiếu phụ

như những chiếc lá mùa thu

rơi rụng

úa tàn


Người đàn bà nhìn mưa

buồn như giọt nước

đâu rồi những đêm xưa



Người đàn bà

nhớ tiếc ngày vui

qua mau

cũng đành như chiếc lá khô

lìa cành

cũng đành như chiếc bóng

bên mình

nay thành tro than


Nous vivions, tous les deux ensemble,*
Toi qui m'aimais, moi qui t'aimais.
Et la vie sépare ceux qui s'aiment,
Tout doucement, sans faire de bruit.
Et la mer efface sur le sable,
Les pas des amants désunis...

[Hai chúng ta đã từng bên nhau
Cả hai ta từng yêu nhau mặn nồng
Cùng bên nhau và vẽ hoa giấc mộng
Nhưng cuối cùng rồi cũng chia tay
Đành xa nhau trong nỗi dịu dàng
Và biển xoá những dấu chân trên cát
Để những người tình mất dấu tìm nhau.]


Người đàn bà đã chết

nhẹ nhàng

thành nấm mộ hoang

có chiếc lá xanh khóc người

* Les feuilles mortes- Jacques Prevert

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

Cột Tình



Cột tình để khỏi mất nhau
Cột cho thật chặt khỏi sầu môi hôn
Cột cho chín tới linh hồn
Cột hiện hữu với vô thường mênh mông
Lắt lay ngọn cỏ giữa đồng
Vì cột chưa chặt nên buồn hai tay
Trời xanh thả lỏng mây bay
Hóa thân mưa bụi thở dài muôn niên
Cột nhau hai chữ tơ duyên
Nhùng nhằng chi mấy cũng yên phận người
Cột gần đến cột xa xôi
Cột thương vào ghét cột vui vào buồn
Cột không gian với thời gian
Cột chông chênh với bình an mặn nồng
Cột cho lưu lạc về nguồn
Cột cho sống chết chập chờn như nhau

Thứ Bảy, 22 tháng 2, 2014

Tặng Ngu Yên

Biển trẻ lại như tình non chưa chín
Nhớ làm chi những vớ vẫn tình cờ
Tiếc làm chi mấy lỉnh kỉnh vu vơ
Chuyện của mình rao bán mấy mùa trăng

Tim óc đó khẳng khiu thời thiếu nữ
Lớn theo tình rồi cũng chợt phôi pha
Tình lâu năm bỗng nguyên hình ảo ngữ
Buổi nguyệt về lây lất trận phong ba

Cứ rối rắm so đo tình được mất
Cọng trừ nhân chia mấy bận cho vừa
Khi ta chết hồn treo bên bức vách
Lệ hai hàng em thấm thía nghĩa yêu

Ai tà tà đêm đêm làm giun dán
Ai nỉ non như dế khóc giữa đêm khuya
Còn ngụy trang thiêu thân cánh mỏng phật phờ
Ban ngày tới cuối đầu làm ẩn sĩ


Ôi tệ quá vì cả đời diễn kịch

Thứ Sáu, 21 tháng 2, 2014

Rủ Em Chào Đón Mùa Xuân

hẹn em
mở cửa chờ Xuân
đầu năm
xông đất
nợ nần dễ quên
xua tay
buồn rớt bên thềm
thành hoa
thương nhớ
cho em để dành

lộc xuân
nhờ đó thêm xanh
mưa xuân
mấy hạt
ươm nhành thủy chung
hương xuân
rất đỗi vô cùng
tình xuân
roi rói
thơm lừng quanh năm

mùa xuân
đừng ngại xa xăm
mân mê
con chữ
sắp hàng đón Xuân