buồn buồn nhớ nụ hôn xưa
thẩn thờ ngồi gõ cho vừa tình em
tiếng lốc cốc rất êm đềm
như hơi thở nhẹ nhem thèm hương yêu
chừng như thấy nhớ em nhiều
nên chi thơ cũng nhẹ hều mỏng manh
suốt ngày mơ dáng trang thanh
gật gù tình đã bén nhanh thủa nào
thơ tình dậy sóng lao xao
theo thơ em đã bước vào đời anh
làm thơ để mộng thêm xanh
mong em thấu hiểu đừng khinh anh khờ
một đời thi sĩ ươm mơ
mang theo trăng gió cho thơ đậm đà
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét