Thứ Năm, 29 tháng 10, 2015

Làm Thơ

buồn buồn nhớ nụ hôn xưa
thẩn thờ ngồi gõ cho vừa tình em

tiếng lốc cốc rất êm đềm
như hơi thở nhẹ nhem thèm hương yêu

chừng như thấy nhớ em nhiều
nên chi thơ cũng nhẹ hều mỏng manh

suốt ngày mơ dáng trang thanh
gật gù tình đã bén nhanh thủa nào

thơ tình dậy sóng lao xao
theo thơ em đã bước vào đời anh

làm thơ để mộng thêm xanh
mong em thấu hiểu đừng khinh anh khờ

một đời thi sĩ ươm mơ
mang theo trăng gió cho thơ đậm đà

Thơ Gởi Người

nhớ chi những bài thơ

đã tam sao thất bổn

anh tặng um sùm người

em là phiên bản cuối


xin đừng hỏi vì sao

những câu thơ giả nai

của một người rất cáo

mãi làm em thở dài


ừ thôi em đã biết

câu thơ tình ngây ngô

một lần anh đã viết

là phỉnh em khù khờ


em chẳng thèm nhớ chi

lời than van ủy mị

lời xưa từng thủ thỉ

nuôi lớn mộng xuân thì


em dặn em nhiều lần

dẫu anh rất ân cần

tôi ơi đừng nhẹ dạ

anh chỉ là phù vân


đã một thời chiêm bao

mộng thấy chàng thi sĩ

chuyên làm thơ dụ khị

mấy cô em học trò


em bây giờ sáng mắt

nên không còn ngây ngất

những dòng thơ mượt mà

của một thời quay quắt


đừng mắng em mỏi lưỡi

đọc thơ buồn rười rượi

đọc thơ thêm hờn tủi

em một trong muôn người


thôi xin cứ quên em

quên hết những niềm riêng

bài tình xưa cũ kỹ

đọc rồi muốn nỗi điên


thơ anh rất chân tình

trái tim anh vô lượng

trong sương khói lung linh

em giật mình ...thức tỉnh

Con Gái Bây Giờ

Trách làm chi những ngược đời dễ mến
Nói với làm khác nẻo của riêng em
Bộ không biết người ta hay cắc cớ
Biết chết liền thiên hạ đoán liên miên

Phương trình yêu em luôn luôn mới lạ
Để cho anh điên tiết giữa bao la
Ừ em đó khi tang bồng như nước
Lúc hững hờ như gió thổi đêm qua

Em lạ lẫm như chưa hề quen biết
Em mặn nồng như gắn bó keo sơn
Em thiết tha như thơ dại trăng tròn
Rồi trốn mất anh hụt hơn tìm kiếm…