He he lỡ thích người ta
làm bộ một chút lộ ra giả vờ
thấy người làm bộ ngây thơ
cho người lãng đãng cơn mơ âm thầm
ừ tui muôn thuở lặng câm
cho người thao thức đoán nhầm mới vui
một con mắt liếc ngược xuôi
mắt kia hờ khép vờ đui đó mà
còn đôi môi vốn đậm đà
chu lên cong cớn ...ui cha kiêu kì
bao nhiêu năm vẫn xuân thì
thiên hạ mê mẫn y sì như xưa
luôn luôn cao giá không ưa
thật ra trong bụng rất vừa tình ai
cho người xây mộng tương lai
bờ mi hờ hững ngày mai đâu cần
ban đêm tiếc nuối mộng tình
sang sông nuối tiếc chuyện mình dưới hoa
hồn vương vấn một người ta
nhất định không nói dẫu xa nghìn trùng
cho người mơ mãi tình xuân
trang thơ dang dở bâng khuâng mộng dài
tình xưa trắng nợ đôi tay
ngày sau vẫn nhớ ngất ngây bùi ngùi
thôi đừng nhớ tiếc chi tui
một con én lạc giữa mùa hanh hao
tui nằm trong giác chiêm bao
bước ra sự thật nghẹn ngào ăn năn