Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

Thơ hai câu - bốn câu - sáu câu

 * Hai câu
Này em đừng có quên tui
Để tui cá độ buồn vui với trời.

 * Bốn câu

Trôi nhanh quá tuổi hai mươi
Hiên nhà ai có nụ cười khểnh răng
Hì hì cái tuổi tơ măng
Cho người hết cả tháng năm ngọc ngà


*Sáu câu 

 He he may quá một lần
nợ duyên ngắn ngủi được con bế bồng
chẳng thèm hai chữ vuông tròn
chanh chua chuối chát theo dòng đời trôi
giữa đường lượm lặt tình rơi
ra hoa kết trái ơn trời... mai sau

Thứ Tư, 20 tháng 9, 2017

Gởi Một Người

He he lỡ thích người ta
làm bộ một chút lộ ra giả vờ
thấy người làm bộ ngây thơ
cho người lãng đãng cơn mơ âm thầm

ừ tui muôn thuở lặng câm
cho người thao thức đoán nhầm mới vui
một con mắt liếc ngược xuôi 
mắt kia hờ khép vờ đui đó mà

còn đôi môi vốn đậm đà 
chu lên cong cớn ...ui cha kiêu kì
bao nhiêu năm vẫn xuân thì 
thiên hạ mê mẫn y sì như xưa

luôn luôn cao giá không ưa 
thật ra trong bụng rất vừa tình ai
cho người xây mộng tương lai 
bờ mi hờ hững ngày mai đâu cần

ban đêm tiếc nuối mộng tình 
sang sông nuối tiếc chuyện mình dưới hoa
hồn vương vấn một người ta 
nhất định không nói dẫu xa nghìn trùng 

cho người mơ mãi tình xuân
trang thơ dang dở bâng khuâng mộng dài
tình xưa trắng nợ đôi tay
ngày sau vẫn nhớ ngất ngây bùi ngùi

thôi đừng nhớ tiếc chi tui 
một con én lạc giữa mùa hanh hao 
tui nằm trong giác chiêm bao
bước ra sự thật nghẹn ngào ăn năn

Thứ Ba, 21 tháng 3, 2017

EM XÙ NỢ ...



Nghe nhắc nợ mà em run lẩy bẩy
Tưởng anh quên nên cứ sống phây phây
Cha mẹ ơi! quân tử kỹ tính lâu dài
Dồn trăm thể chắc em binh đường chạy

Em chỉ nhớ có vô tình gọi chú
Một lần thôi như gió thoảng mây bay
Tuị con nít ưa hành người lớn dại
Dè đâu chú ỉm im ghi sổ nợ làm bằng

Lại còn nợ cái cầu tre vắt vẻo
Anh khờ ơi! dặn trước không ngó sau
Ngày thanh thiên tới đó hẹn hò nhau
Thiên hạ thấy đồn rang quê mấy cục

Còn nữa cái lùm tre trông mà ớn
Lỡ anh nhác ma biết trốn chỗ nào
Ở nhà quê đi đêm nghe dờn dợn
Có chuyện gì ba má khóc làm sao

Lêu lêu nhớ chi trò chơi lâu lắc
Bây giờ ai cũng đôi lứa đó thôi
Nợ xếp đống để lâu buồn nhão nhẹt
Ngậm vừng trăng xù nợ cho nhẹ đất trời