tâm người lộng gió mười phương
thơ người có nhạc thơm hương đất trời
còn tôi hạt bụi rối bời
cứ bay quanh quẫn bên người ươm mơ
muốn làm quen nên ngẩn ngơ
sợ người buông tiếng hững hờ:- vô duyên
thơ người từ buổi đầu tiên
đã mang nét ngọc diệu hiền chân như
buồn buồn tôi trộm tờ thư
gói luôn tà niệm tánh hư ỡm ờ
viết rồi hồn mãi thẩn thờ
ước gì đến lúc đến giờ làm quen