Thứ Năm, 2 tháng 11, 2023

Một Đời Người

 

Một Đời Người

Tác giả: Hạt Dưa

CHƯƠNG I : BẠN NHỎ

Giờ ra chơi tại một ngôi trường tiểu học ở miền biển.
Hai bé gái vừa đi vừa mút chung một cây kẹo que.Con bé thấp hơn sau khi trao kẹo cho bạn chu mỏ nũng nịu: – Kẹọ ngon mà anh Ngọc kẹo quá, ăn chung không đã, hôm sau Thùy nhớ nói anh mua thêm cho Vân một cây nữa nghen. Con bé tên Thùy cười hiện hai cái núng đồng tiền dễ thương:-
– Vân đâu phải phải là em anh Ngọc mà đòi phần, tham quá.
Nhỏ Vân quyết liệt:
-Vân cũng là em mà từ bây giờ cho đến cuối đời!
– Không Vân chỉ là bạn của em gái chứ đâu phải là em gái hi hi …Nói xong Thùy chạy ra xa để nuốt trộng phần kẹo còn lại, con bé nghĩ :Đây là phần của mình mà , Vân ăn ké thôi, ăn ké thì phải chịu ít hơn người ta một chút chớ….

Thứ Tư, 16 tháng 12, 2020

Là Em ...Đó

 Trách làm chi những ngược đời dễ mến
Nói với làm khác nẻo của riêng em
Bộ không biết người ta hay cắc cớ
Biết chết liền thiên hạ đoán liên miên

Phương trình yêu em luôn luôn mới lạ
Để cho anh điên tiết giữa bao la
Ừ em đó khi tang bồng như nước
Lúc hững hờ như gió thổi đêm qua

Em lạ lẫm như chưa hề quen biết
Em mặn nồng như gắn bó keo sơn
Em thiết tha như thơ dại trăng tròn
Rồi trốn mất anh hụt hơn tìm kiếm…

Lan Man...Nhớ

 Có mấy sợi tóc rối
Bỏ quên ngăn vở tình
Lâu rồi không ai hỏi
Nên tóc buồn làm thinh

Có một chút linh tinh
Làm rơi ở đâu đó
Một hôm vội đi tìm
Nỗi niềm riêng chưa tỏ

Có một ngày chim nhỏ
Bay lang thang khắp trời
Đi qua miền nhung nhớ
Bỗng dưng thấy bồi hồi

Có một thời tinh khôi
Trong trái tim vụng dai
Hồn thanh tân mãi miết
Yêu người tình vu vơ

Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

Thơ hai câu - bốn câu - sáu câu

 * Hai câu
Này em đừng có quên tui
Để tui cá độ buồn vui với trời.

 * Bốn câu

Trôi nhanh quá tuổi hai mươi
Hiên nhà ai có nụ cười khểnh răng
Hì hì cái tuổi tơ măng
Cho người hết cả tháng năm ngọc ngà


*Sáu câu 

 He he may quá một lần
nợ duyên ngắn ngủi được con bế bồng
chẳng thèm hai chữ vuông tròn
chanh chua chuối chát theo dòng đời trôi
giữa đường lượm lặt tình rơi
ra hoa kết trái ơn trời... mai sau

Thứ Tư, 20 tháng 9, 2017

Gởi Một Người

He he lỡ thích người ta
làm bộ một chút lộ ra giả vờ
thấy người làm bộ ngây thơ
cho người lãng đãng cơn mơ âm thầm

ừ tui muôn thuở lặng câm
cho người thao thức đoán nhầm mới vui
một con mắt liếc ngược xuôi 
mắt kia hờ khép vờ đui đó mà

còn đôi môi vốn đậm đà 
chu lên cong cớn ...ui cha kiêu kì
bao nhiêu năm vẫn xuân thì 
thiên hạ mê mẫn y sì như xưa

luôn luôn cao giá không ưa 
thật ra trong bụng rất vừa tình ai
cho người xây mộng tương lai 
bờ mi hờ hững ngày mai đâu cần

ban đêm tiếc nuối mộng tình 
sang sông nuối tiếc chuyện mình dưới hoa
hồn vương vấn một người ta 
nhất định không nói dẫu xa nghìn trùng 

cho người mơ mãi tình xuân
trang thơ dang dở bâng khuâng mộng dài
tình xưa trắng nợ đôi tay
ngày sau vẫn nhớ ngất ngây bùi ngùi

thôi đừng nhớ tiếc chi tui 
một con én lạc giữa mùa hanh hao 
tui nằm trong giác chiêm bao
bước ra sự thật nghẹn ngào ăn năn

Thứ Ba, 21 tháng 3, 2017

EM XÙ NỢ ...



Nghe nhắc nợ mà em run lẩy bẩy
Tưởng anh quên nên cứ sống phây phây
Cha mẹ ơi! quân tử kỹ tính lâu dài
Dồn trăm thể chắc em binh đường chạy

Em chỉ nhớ có vô tình gọi chú
Một lần thôi như gió thoảng mây bay
Tuị con nít ưa hành người lớn dại
Dè đâu chú ỉm im ghi sổ nợ làm bằng

Lại còn nợ cái cầu tre vắt vẻo
Anh khờ ơi! dặn trước không ngó sau
Ngày thanh thiên tới đó hẹn hò nhau
Thiên hạ thấy đồn rang quê mấy cục

Còn nữa cái lùm tre trông mà ớn
Lỡ anh nhác ma biết trốn chỗ nào
Ở nhà quê đi đêm nghe dờn dợn
Có chuyện gì ba má khóc làm sao

Lêu lêu nhớ chi trò chơi lâu lắc
Bây giờ ai cũng đôi lứa đó thôi
Nợ xếp đống để lâu buồn nhão nhẹt
Ngậm vừng trăng xù nợ cho nhẹ đất trời

Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

Ướm Tình

O nớ ơi! răng O khờ dữ rứa
O làm tui chột dạ thấy thương liền
Mấy ngày qua tui đi ngang rẻ dọc
O chăm chút vườn như dáng cô Tiên

O nớ ơi! O dễ thương chi lạ
Chân sáo non quẫy gánh mộng ngoan hiền
Không tiểu thơ điệu đàng như các chị
Nhưng nhìn O ngan ngát nét hồn nhiên

O nớ ơi! tui mê O kinh khủng
Từ sáng chiều cho đến tận đêm khuya
Cứ mơ O không mần chi được hết
Bước ra đường tim óc múa cà tưng

Thôi O ơi! đừng ngây thơ bé bỏng
Tập làm dâu để tui rước cho rồi
Dạ thưa mạ xin cho con làm rễ
Cô bé nhất nhà là Út đó mạ ơi